Tuổi già không phải chiều tà.

 

Buông bỏ và biết ơn

TôI đã buông bỏ tất cả quá khứ — những tổn thương, cay đắng, cả những ký ức từng khiến tôi quỵ ngã. Giờ đây, khi nhìn lại, tôi chỉ thấy lòng mình lặng như mặt hồ sau giông bão.

Vũ trụ đã cho tôi một bài học quá khó, đôi khi tưởng chừng như không thể chịu đựng nổi. Nhưng hóa ra, chính những bài học đó lại là món quà của sự thức tỉnh – để tôi biết yêu thương bản thân, biết thương người hơn, và sống trọn với hiện tại.

Tôi hiểu ra rằng:
“Không phải ai cũng được chọn một hành trình dễ dàng, nhưng ai cũng có thể chọn cách đi qua nó bằng sự bình an.”

Và tôi đã chọn — chọn tha thứ, chọn buông bỏ, chọn mỉm cười, để tiếp tục gieo những hạt yêu thương nơi lớp học nhỏ của mình.

Tuổi già không phải chiều tà

Người ta hay nói: “Tuổi già là buổi chiều tà của đời người.”
Nhưng với tôi, tuổi già không phải chiều tà, chỉ là khép lại – tỏa bừng sớm mai.

Bởi đến lúc này, ta không còn phải chứng tỏ gì nữa.
Tôi chỉ cần sống thật, sống hiền, và sống có ích.
Những tháng năm đã qua là hành trình của “cho và nhận”,
và giờ đây, tôi chỉ lặng lẽ trả lại cho đời ánh sáng của bình an.

Tôi không thấy mình đi về phía tàn,
chỉ thấy mình đang hóa thành ánh sớm –
nhẹ nhàng, trong trẻo, soi lối cho người sau.

“Tuổi trẻ là ánh lửa,
tuổi già là bình minh của lòng an.”

 2.12.2025


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Giữ ngọn lửa tri thức.

Người Thầy.

Khi từ thiện trở thành một nghề.