Community English Teach with Heart – Learn with Hope Giữ ngọn lửa tri thức Tôi vẫn làm, và tôi đang làm để giữ ngọn lửa tri thức đến với các em có hoàn cảnh khó khăn. Không ai giao cho tôi nhiệm vụ ấy, nhưng tôi hiểu rằng đây là sứ mệnh của mình – gieo ánh sáng, chia sẻ hiểu biết và lan tỏa yêu thương bằng tri thức. Ngọn lửa ấy không cần ai thắp cho, vì nó đã nằm trong tim tôi từ rất lâu. Tôi không dạy vì danh, vì tiền, mà vì lòng thương với những học trò nhỏ – những đứa trẻ chỉ cần một ngọn đèn nhỏ để soi sáng con đường học tập. Tôi chọn tiếp tục dạy, tiếp tục giữ lửa, dù điều kiện có khó khăn, dù nếu địa phương không còn hỗ trợ. Vì tôi tin rằng, mỗi buổi học, mỗi bài giảng, mỗi nụ cười của học trò là một tia sáng giúp thế giới này bớt tối tăm hơn. Không cần được công nhận, vì ánh sáng thật không cần người ta nhìn – nó chỉ cần được tỏa ra, để soi đường cho những bước chân nhỏ bé. Tôi biết, khi tôi làm điều đúng, v...
Community English Teach with Heart – Learn with Hope Người thầy giữa thời đại chỉ dạy kiến thức Ngày xưa, người thầy không chỉ truyền chữ, mà còn dạy cách sống, cách làm người, cách giữ tấm lòng cho ngay. Giáo dục khi ấy là bức tranh đủ màu: kiến thức – nhân cách – tình thương – đạo lý. Còn bây giờ, chương trình nặng hơn, áp lực thành tích lớn hơn, mỗi tiết học được chia thành từng phút, giáo viên được yêu cầu phải “kịp tiến độ”, phải hoàn thành hết kiến thức, phải chạy theo kiểm tra – đánh giá. Trong guồng quay ấy, nhiều người thầy vô tình trở thành “người truyền tải nội dung”, mà không còn nhiều khoảng trống để dạy con người. Nhưng tôi tin: người thầy thật sự thì dù hoàn cảnh có thay đổi thế nào cũng không bao giờ mất đi quyền giáo dục. Có những bài học không nằm trong sách, nhưng nằm trong ánh mắt người thầy, trong cách thầy quan tâm, trong sự kiên nhẫn với đứa trẻ yếu, trong lời động viên đúng lú...
Dạo này tôi hay nghe người ta nói: “Làm từ thiện bây giờ là một nghề hái ra tiền.” Nghe qua tưởng đùa, nhưng ngẫm lại thì… có gì đó đúng đến chạnh lòng. Ngày xưa, từ thiện là chuyện của cái tâm. Người giúp, giúp trong lặng lẽ. Người nhận, nhận trong trân trọng. Còn bây giờ, có người biến việc thiện thành một sân khấu lớn. Trao một món quà — phải có máy quay. Giúp một hoàn cảnh — phải có câu chuyện giật gân. Rồi từ những đoạn clip được “đánh sáng”, từ những lời kêu gọi được viết sẵn, tiền ủng hộ đổ về ào ào… và từ thiện vô tình trở thành một nghề kiếm được rất nhiều tiền. Vì xã hội nào cũng có người thật – người giả. Chỉ buồn cho những bàn tay âm thầm làm việc tử tế lại bị nghi ngờ, trong khi những màn trình diễn được đạo diễn công phu thì lại được tán dương. Nhưng tôi tin, như mọi quy luật tự nhiên: Lòng tốt thật không cần tiếng ồn. Nó bền bỉ, giản dị, không phô trương. Còn lòng tốt giả… chỉ cần thời gian — lớp sơn sẽ tự bong. Người giúp đời bằng tâm, cuộc đời...
Nhận xét
Đăng nhận xét