Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2025

Vì sao tôi bắt đầu.

Hình ảnh
   “LỚP HỌC YÊU THƯƠNG” Trong mỗi con người, ai cũng có một hạt giống hướng thiện. Ngày trước, tôi vẫn nghĩ: “Khi nào khá hơn, khi nào cuộc sống ổn định, tôi sẽ giúp người.” Khi ấy, tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng giúp đỡ là cho vật chất. Rồi năm tháng trôi qua… tôi nhận ra: nghèo thì vẫn nghèo, nếu cứ đợi “đủ đầy” mới bắt đầu, có lẽ ước mơ ấy sẽ chẳng bao giờ thành hiện thực. Tôi tự hỏi: Mình có gì trong tay? Và tôi hiểu — tôi có tri thức, kinh nghiệm, và tấm lòng. Tôi không thể cho tiền, nhưng tôi có thể cho kiến thức – thứ có thể thay đổi cuộc đời người khác. Vậy là tôi quyết định bắt đầu, dù trong tay chẳng có gì ngoài niềm tin. Tôi nghĩ, nếu lo thuê chỗ dạy, sợ không trụ nổi lâu dài. Rồi “thông minh đột xuất”, tôi nảy ra ý tưởng: kết hợp với địa phương – để lan tỏa được nhiều hơn, mà không phải lo về nơi chốn. Thế là mong muốn mở lớp bắt đầu trong tôi. Tôi luôn tin, mỗi khi trong lòng ta khởi lên một ý tưởng sáng rõ, đó không phải là sự tình cờ, mà là vũ trụ đang gợi mở cho ...

Chương 4 - Lớp học và Tôi

Hình ảnh
  1. NT Kindness Fun  2. NT Kindness Fun for life

chương 3 - Yêu thương

Hình ảnh
 

Chương 2 - Hành trình

Hình ảnh
 

Chương 1 - Lời tự tình

Hình ảnh
 1. Vì sao tôi bắt đầu 2. Lan tỏa cùng địa phương 3. Tiền hay lớp 4. Tuổi già không phải chiều tà

NT Kindness Fun.

Hình ảnh
                                               Quỹ NT Kindness Fun. Giới thiệu chính thức – Kindness Fund (2026–2030) Một quỹ giáo dục cộng đồng được xây dựng từ chính lao động và lòng tử tế của Cô Ny Kindness Fund là quỹ hỗ trợ học sinh khó khăn do Cô Ny sáng lập và vận hành, không kêu gọi cộng đồng, không nhận tài trợ, không huy động bất kỳ nguồn đóng góp nào từ bên ngoài. Quỹ được hình thành hoàn toàn từ: - thu nhập do tôi dạy lớp thu phí, và - những món quà phụ huynh gửi tặng tôi trong năm Tất cả được tôi gom lại, tích góp lại, không nhằm mục đích cá nhân, mà để trao cơ hội học tập cho những học sinh có hoàn cảnh khó khăn. 1. Quỹ sạch – minh bạch – tự lực Kindness Fund không dựa vào lời kêu gọi hay lòng thương hại. Tôi không xin ai, không nhờ ai, không vận động ai. Quỹ đứng vững trên lao động của chính tôi và tình cảm trân trọng mà phụ huynh dành cho tôi Điều này...

Như lời cảm ơn.

Hình ảnh
Bạn từng nâng tôi một đoạn đường, Nhẹ như gió mà hóa thành ơn. Bức tranh năm ấy tôi vẫn giữ, Như giữ một nỗi buồn đẹp. Nay giúp người khác dưới tên bạn, Tôi để điều tử tế sống dài hơn. Có những người bước ngang đời ta nhẹ như gió, nhưng để lại một ánh sáng đủ lâu để ta nhớ hoài.   Với tôi, NT là một ánh sáng như vậy — một điều tử tế đến đúng lúc, đúng nơi, để tôi mang ơn bằng trái tim. Ba năm trước, tôi vẽ tặng bạn một bức tranh.   Người ta từ chối, có lẽ vì nghĩ tranh quá cồng kềnh   Nhưng họ nào biết, tôi đã bỏ vào đó thời gian, sự chú tâm, và lòng biết ơn chân thành.   Bức tranh còn lại với tôi, như một nỗi buồn nhỏ nhưng đẹp. Ngày bạn trở về, tôi thấy bạn bè giờ đối xử với nhau lạ quá . . .  — một người từng tử tế —  giữa những mối quan hệ nửa vời.   Tôi nhớ cách đây 3 năm khi tôi nói với bạn về dự định mở lớp tiếng Anh cộng đồng. Chỉ có bạn trầm ngâm. Cái trầm ngâm ấy, tôi hiểu. Những người khác nghĩ tôi tào lao hihihi. Kệ...

Mỗi học sinh - Một phương pháp giảng dạy.

Hình ảnh
Học để trở thành giáo viên tiếng Anh, người ta thường đi theo lộ trình quen thuộc: 4 năm Ngôn ngữ Anh, 2 năm Thạc sĩ, vài tháng TESOL, thêm vài chứng chỉ phương pháp. Nhìn vào thì tưởng như đã “đủ chuẩn” để bước vào nghề. Nhưng chỉ khi đứng trước một lớp học thật, người ta mới nhận ra: Kiến thức chỉ là điều kiện cần. Còn để dạy được — phải có trải nghiệm. 1. Vì học sinh không giống nhau Trong lớp học, mỗi em là một câu chuyện. Có em thông minh nhưng thiếu kiên trì. Có em chậm nhưng chăm. Có em nghịch cho vui. Có em nghịch vì muốn được chú ý. Có em mặc cảm. Có em rất nhạy cảm. Có em mất căn bản nhưng lại rất cố gắng. Một phương pháp duy nhất không thể ôm được từng ấy sự khác biệt. 2. Nên người thầy phải linh hoạt theo từng con người - Em nhanh → dạy sâu. - Em chậm → dạy chậm. - Em mất gốc → dạy lại từ đầu. - Em thiếu tự tin → dạy bằng sự động viên. - Em hiếu động → dạy bằng sự kiên định và ranh giới rõ ràng. Đó là lý do cô n...

Lan tỏa cùng địa phương.

Hình ảnh
Community English Teach with Heart – Learn with Hope   LAN TỎA CÙNG ĐỊA PHƯƠNG – GIEO DÀI HƠN, BỀN HƠN: Tôi hiểu rằng, nếu chỉ một mình, lớp học của tôi rồi cũng có giới hạn. Vì thế, tôi kết hợp với địa phương — để những việc làm nhỏ có thể đi xa hơn:  được nhân rộng, và có cơ sở hoạt động lâu dài. Khi địa phương đồng hành, lớp học không chỉ là của riêng tôi nữa, mà trở thành một phần của cộng đồng – một hạt giống giáo dục chung. Tôi tin, đó mới là cách làm bền vững: Không chỉ cho đi, mà còn gây dựng; Không chỉ giúp người học, mà còn gọi dậy tinh thần “cùng nhau làm điều đúng” trong xã hội. “Cho đúng người là quý,  Làm đúng cách là khôn, Gieo đúng nơi là bền.”  Vì sao tôi gọi là Lớp Tiếng Anh Cộng Đồng Tôi không gọi lớp mình là “lớp thiện nguyện”,vì “thiện nguyện” thường gắn với sự cho đi một chiều — người giúp và người nhận. Còn tôi không muốn học trò cảm thấy mình đang “được giúp”. Tôi muốn các em được học như mọi học sinh khác,với sự tôn trọng,...

Khi cái giá chưa đủ đau . . .

Hình ảnh
  Điều làm người ta phẫn nộ không phải chỉ là số tiền họ lừa,  mà là cái cách họ sống nhởn nhơ sau đó. Ở tù vài năm, rồi bước ra đời với túi tiền còn nguyên, ngẩng mặt bước đi như chưa từng gieo đau cho bao nhiêu con người. Cái giá họ trả… chưa đủ đau so với cái họ lấy.  Khi hình phạt không đủ mạnh, lòng tham sẽ sinh sôi. Khi trả giá quá nhẹ, người ta sẽ nghĩ rằng phạm pháp cũng chỉ giống như trả một khoản phí để đổi lấy giàu sang. Cái xấu lớn lên không phải vì nó mạnh,  mà vì cái đúng chưa nghiêm. Bóng tối lan rộng không phải vì ánh sáng tắt, mà vì người giữ ánh sáng chưa thắp lên đủ cao. Một xã hội chỉ thật sự bình yên,  khi người gây hại không còn lý do để tiếp tục tái diễn. Khi đồng tiền dơ dáy không còn chỗ trú ngụ. Khi kẻ xấu hiểu rằng: một lần sai có thể đổi cả cuộc đời, chứ không phải đổi vài năm rồi sống sung sướng phần còn lại. Muốn cái xấu dừng lại,  thì cái giá phải trả phải đủ lớn — để không ai dám đánh đổi tương lai lấy lòng tham. M...

Thương lắm Việt Nam tôi ơi !

Hình ảnh
Có những lúc xem tin tức , tôi khựng lại. . . Nước cuốn, mái nhà đổ, người chạy giữa mưa trong tuyệt vọng…   Tôi chỉ ngồi lặng, như thể trái tim mình cũng bị gió bão quất vào, đau mà chẳng biết kêu.   Tôi may mắn sống ở nơi không có bão giông rình rập mỗi mùa.   Nhưng chính sự bình yên ấy lại khiến tôi thấy day dứt.    Day dứt vì có quá nhiều người không được bình yên như mình.   Khi nhìn bão lũ tàn phá quê hương, tôi không biết phải nói gì.   Chỉ biết khép lòng lại một chút, thương nhiều hơn một chút, và mong đất nước mình sớm qua mùa giông gió.   “Có những nỗi đau… chỉ có thể lặng im mà thương.   20 . 11 . 2025 Ms Ny

Tấm bằng đại học

Hình ảnh
Community English Teach with Heart – Learn with Hope TẤM BẰNG ĐẠI HỌC   ! ! !    Sáng nay tôi bỗng nhớ đến mấy đứa học trò cũ.  Vào đại học rồi thì bỏ bê tiếng Anh, học hành đối phó, đến gần ngày thi mới chạy đi tìm cô. Nhưng điều tôi nghĩ nhiều nhất không phải chuyện thi cử… mà là chuyện sau khi ra trường. Đứa học tài chính – ngân hàng đi làm thu ngân. Đứa chạy Grab. Đứa thất nghiệp. Và chiếc bằng đại học… chỉ như cái phông nền để nói với đời: “À, ta đây cũng đại học nhé.” Tôi không buồn vì tụi nhỏ làm nghề tay trái. TôI chỉ buồn vì chúng không thật sự học khi còn cơ hội. Một tấm bằng, nếu 4 năm chỉ đối phó, thì ra đời nó chỉ còn là tờ giấy A4 có mộc đỏ — không cứu được ai, không mở cánh cửa nào. Không phải tấm bằng làm nên cuộc đời, mà là cách mình học. Học để có kỹ năng. Học để đủ bản lĩnh. Học để bước ra đời mà không sợ hãi. Đại học không phải đích đến. Nó chỉ là một chặng đường. Đi thế nào mới là ...

Lời tự tình Tôi.

Hình ảnh
Community English Teach with Heart – Learn with Hope                                                   LỜI TỰ TÌNH  Tôi không thể thay đổi thế giới, tôi chỉ có thể thắp sáng những vì sao lẻ loi… Có những ngày tôi lặng nhìn cuộc đời trôi chậm, thấy bao điều không thể gánh, không thể đổi, chỉ có thể mỉm cười và tiếp tục gieo những hạt nhỏ của lòng tin. Tôi không có nhiều, chỉ có một tấm lòng và niềm tin rằng – nếu mình còn đủ thương, thì vẫn còn một nơi cho ánh sáng nhỏ này tỏa ra. Tôi không mơ xây núi, đắp sông, chỉ mong thấy một ánh mắt học trò sáng lên, thấy một người bớt khổ, thấy một trái tim biết nói lời cảm ơn. Có thể tôi không thay đổi thế giới, nhưng tôi đã thấy thế giới đổi khác trong từng ánh nhìn thơ trẻ. Và tôi biết – mỗi ngôi sao tôi thắp                   ...

Giữ ngọn lửa tri thức.

Hình ảnh
Community English Teach with Heart – Learn with Hope Giữ ngọn lửa tri thức Tôi vẫn làm, và tôi đang làm để giữ ngọn lửa tri thức đến với các em có hoàn cảnh khó khăn.  Không ai giao cho tôi nhiệm vụ ấy, nhưng tôi hiểu rằng đây là sứ mệnh của mình – gieo ánh sáng, chia sẻ hiểu biết và lan tỏa yêu thương bằng tri thức. Ngọn lửa ấy không cần ai thắp cho, vì nó đã nằm trong tim tôi từ rất lâu.  Tôi không dạy vì danh, vì tiền, mà vì lòng thương với những học trò nhỏ – những đứa trẻ chỉ cần một ngọn đèn nhỏ để soi sáng con đường học tập.  Tôi chọn tiếp tục dạy, tiếp tục giữ lửa, dù điều kiện có khó khăn, dù nếu  địa phương không còn  hỗ trợ.  Vì tôi tin rằng, mỗi buổi học, mỗi bài giảng, mỗi nụ cười của học trò là một tia sáng giúp thế giới này bớt tối tăm hơn. Không cần được công nhận, vì ánh sáng thật không cần người ta nhìn – nó chỉ cần được tỏa ra, để soi đường cho những bước chân nhỏ bé.  Tôi biết, khi tôi làm điều đúng, v...

Người Thầy.

Hình ảnh
Community English Teach with Heart – Learn with Hope   Người thầy giữa thời đại chỉ dạy kiến thức   Ngày xưa, người thầy không chỉ truyền chữ, mà còn dạy cách sống, cách làm người, cách giữ tấm lòng cho ngay. Giáo dục khi ấy là bức tranh đủ màu: kiến thức – nhân cách – tình thương – đạo lý. Còn bây giờ, chương trình nặng hơn, áp lực thành tích lớn hơn, mỗi tiết học được chia thành từng phút, giáo viên được yêu cầu phải “kịp tiến độ”, phải hoàn thành hết kiến thức, phải chạy theo kiểm tra – đánh giá. Trong guồng quay ấy, nhiều người thầy vô tình trở thành “người truyền tải nội dung”, mà không còn nhiều khoảng trống để dạy con người. Nhưng tôi tin: người thầy thật sự thì dù hoàn cảnh có thay đổi thế nào  cũng không bao giờ mất đi quyền  giáo dục. Có những bài học không nằm trong sách,  nhưng nằm trong ánh mắt người thầy, trong cách thầy quan tâm, trong sự kiên nhẫn với đứa trẻ yếu,  trong lời động viên đúng lú...